Tự coi mình là người bỏ xứ ra đi, tìm ngày về như tìm lại nguồn cội sau đằng đẵng mấy mươi năm chiêm nghiệm thân phận, nhạc sĩ Phạm Duy viết những câu hát da diết […] Đó là bài hát ông viết tặng vợ trước khi bà mất có một tháng, và cũng là tiếng lòng của ông, của bao người con xa xứ đau đáu ngày về với quê cha đất mẹ, Việt Nam…..
Đó cũng là câu chuyện cuối cùng của ông với người vợ, ca sĩ Thái Hằng chị ruột của nhạc sĩ Phạm Đình Chương và ca sĩ Thái Thanh. Sống với một nhạc sĩ nổi tiếng… nhiều thứ như ông, bà không chỉ có tình yêu mà còn là cả một sự hy sinh cao cả. Cưới nhau từ năm 1949, sau đó bà sinh cho ông tám người con: năm trai ba gái, sống cùng ông đúng 50 năm và mất ngày 14 tháng 8 năm 1999.
Đọc thêm tại: https://www.facebook.com/TinhKhucBatTu/posts/1537811502909758/
Bản do Thái Hiền hát: https://www.youtube.com/watch?v=T-ocmfNqlcs
Rồi đây anh sẽ đưa em về nhà
Nhà của đôi ta, xinh xinh nhỏ bé
Có vườn rau xanh ngát ngoại ô
Có mùa mưa hay nắng mộng mơ
Cây me già trong ngõ
Hoa lá đổ về khuya
Mùi hương lối xóm bay đi tràn trề.
Rồi đây anh sẽ đưa em trở về
Về nơi công viên yên vui lặng lẽ
Hãy ngồi đây, ghế đá ngày xưa
Dưới hàng thông có gió lửng lơ
Con chim nào thường hay hót
Con bướm nào thường hay bay
Về đây với những thương yêu hàng ngày.
Về đây với những bước chân trìu mến
Những bước chân êm trên phố phường quen
Nếu mưa rơi sẽ mát lòng em
Về đây ta sẽ tới ngôi chùa cũ
Lắng tiếng chuông xưa, nghe tiếng tình thơ
Bến đò xa, cô lái vẫn chờ.
Rồi đây ta sẽ đưa nhau về nhà
Về miền quê ta thơm tho mùi lúa
Có cầu ao yên giấc ngủ trưa
Có đồi non êm ái cỏ hoa
Con sông nào đưa lối
Tiếng hát nào chơi vơi
Biển Đông vỗ sóng ru ta bồi hồi
Biển Đông vỗ sóng ru ta đời đời !