Có thể bạn sẽ thắc mắc rằng vì sao mình có số 10 ở đây, còn các số 9, 8, 7, 6,… không thấy trên blog của mình? Well, thực ra thì trước đây mình không mấy khi viết về Mượn Lời Gác Tỏ, do mình chỉ giới hạn bản thân ở việc chỉnh sửa hậu kỳ. Nhưng giờ mình nghĩ, sẽ hay hơn nếu chia sẻ một chút về kỹ thuật dựng podcast nói chung, và khó khăn ở từng số nói riêng mà mình gặp phải.

Mượn Lời Gác Tỏ là series podcast Mochi’s garret – Gác xép văn chương. Bạn có thể nghe tất cả các số tại đây: https://open.spotify.com/show/1oVcF4cctBA85AwdCW3HNL

Chủ đề số thứ 10 này là về áp lực của một học sinh cuối cấp. Cũng sắp nghỉ hè rồi mà nhỉ. Lúc đầu mình đã nghĩ các bạn sẽ chọn nội dung số này sẽ liên quan đến chia tay trường, lớp, nhưng mà hmm, nói về kỳ thi thì chắc sẽ gần gũi hơn với học sinh cấp 3. Đúng là giờ nhớ lại, mình mới nhận ra hồi cấp 3 mình không nghỉ hè mấy, do phải ôn thi suốt.

Có lẽ khó khăn nhất với số này, đó là câu chuyện không có cảm xúc cụ thể như ở những số trước. Điều này khiến cho mình cũng gặp một vài trở ngại ở khâu dựng, ví dụ như khi chọn nhạc, mình chỉ có thể chọn những bản nhạc mang tính trung lập.

Mình chọn mở đầu podcast bằng bài Ngày Xưa Hoàng Thị. Mình muốn một bài hát nào đó liên quan đến hè và trường lớp, hơi cũ thì càng tốt (con người hoài cổ mà). Đúng ra thì Ngày Xưa Hoàng Thị cũng chẳng phải liên quan đến trường lớp, nhưng đổi lại, trong bài hát có những hình ảnh khá “hè” và “dân dã”, như:


Chim non lề đường
Nằm im giấu mỏ

Anh trao vội vàng
Chùm hoa mới nở
Ép vào cuốn vở

Xuân qua rồi thì
Chia tay phượng nở sang hè

Sau Ngày Xưa Hoàng Thị là phần intro của số này. Theo kịch bản thì MC sẽ nói thẳng 1 mạch hết cả đoạn luôn, nhưng có một câu thế này mà mình khá ấn tượng: “Và, khi nàng hạ chạm cửa, báo hiệu một năm học chuẩn bị kết thúc, ít nhiều chúng ta cũng bồi hồi, xuyến xao.”

Để nhấn mạnh hơn câu nói này, mình quyết định chèn thêm 1 đoạn piano ngắn vào ngay trước câu nói đó. Khá may là mình tìm được một đoạn piano khá phù hợp, với nhịp lẻ 3/4 và tiết tấu vừa phải, đủ để tạo ra khung cảnh như kiểu đang “vụt qua một khu rừng rực rỡ trong nắng hè”. Mỗi lần nghe lại, mình vẫn rất hài lòng với quyết định này.

Ở phần chuyển từ intro sang đọc thư, mình chọn một đoạn nhạc trong Porco Rosso, chơi bằng hộp nhạc (music box). Việc chơi bằng music box cho các nốt cao, phù hợp để thu hút sự chú ý, kiểu như mình nhắn nhủ là “đến phần chính rồi đó!”

Về giọng, mình chỉ chỉnh cho giọng trầm và vang hơn chút. Việc này giúp người nghe không cảm thấy quá mệt mỏi khi nghe voice quá nhiều.

Về cơ bản, số này mình không tốn công dựng quá nhiều, cũng không sử dụng kỹ thuật gì quá phức tạp.

160 Posts

Một con mèo thích thơ ca và nhạc họa; Mong muốn được làm bạn với hoa