Tôi thích lang thang trong rừng.

Khi viết câu này tôi đã định thêm từ “một mình”. Nhưng rồi tôi lại phân vân. Có lẽ tôi chưa đủ mạnh mẽ để làm mọi thứ hoàn toàn “một mình”.

Tôi vốn yếu đuối. Ít ra tôi cảm thấy mình yếu đuối hơn những người xung quanh. Tôi tự tạo ra một thế giới để bản thân cảm thấy được an toàn. Trong thế giới đó, nghệ thuật là một chiếc vỏ bọc thật lung linh, huyền bí. Chiếc vỏ bọc mà có lẽ không ít người mong muốn có được. Thế nhưng, một khi đã vào bên trong, chiêm ngưỡng sự yêu đuối của tôi, có ai sẽ ở lại?

Khi đi giữa những tán lá xanh rì, tôi cảm thấy như được che chở bởi rừng xanh. Một buổi chiều của tôi ở Domaine national de Saint-Cloud như vậy đó.

160 Posts

Một con mèo thích thơ ca và nhạc họa; Mong muốn được làm bạn với hoa